mang lúa vào rừng
Mai anh mang lúa vào rừng
Đốn cây bửa đất cày từng rãnh sâu
Gieo từng hạt lúa, trồng rau
Am đơn, giường chiếc, từng câu kinh buồn
Triền non, bên suối, sầu tuôn
Thả dòng châu lệ theo nguồn về xuôi
Tưới hoa cỏ gợi môi cười
Lúa xanh rau diếp nuôi người lạ quen
Mực sầu tím lịm tim, đen
Em không hòai tưởng, buồn lên mấy từng
Ngày anh đốn củi trên rừng
Đêm anh đốt nhớ chẳng ngừng vì sao
Em xưa đã lạc nơi nào
Vườn hoa rực rỡ bướm vào nơi đâu
Kiếp này luân lạc nơi nao
Buồn anh đóng lại thành tàu ra khơi
Nguyên Đỗ