tình ca nữ
Đàn nguyệt khơi sầu choáng ánh trăng
Ca nữ buồn thương con nhện giăng
Quân tử dăm người nâng chén cụng
Tiếng đàn nhỏ giọt, ánh sao băng
Đây chút tình hư, đây rượu thừa
Đây bàn tay lạnh, mắt, môi đưa
Em đem mời mọc, trăng sáng quá
Lòng thẹn, đầu môi, tiếng lọc lừa...
Gió mang hương nhạt, tóc khô, thưa
Trăng tàn, quân tử đã say chưa ?
Da em tê buốt màu sương khói
Lại cắn hồn đau, sau trận mưa...
PCL