lạnh lùng
Anh nỡ lạnh lùng đến thế sao?
Anh đi em ở dạ nao nao
Muôn lời hờn trách không nguôi được
Cho nỗi nhớ nhau trong nghẹn ngào
Anh hãy về đây dẫu ở đâu
Muôn vần thơ hãy gửi trao nhau
Xin đừng nhạt nhẽo em hờn giận
Hãy tặng cho nhau trăng với sao.
Anh có lạnh lùng đến thế sao?
Sao em không trách tự hôm nào
Giờ đây nuối tiếc càng thêm nhớ
Dỗi hờn cắn đắng há xa nhau
Anh sẽ quay về bên bến mơ
Cùng em chép lại những vần thơ
Thuyền tình chung lối đêm trăng tỏ
Trút nỗi niềm riêng xây ước mơ
Như Phương & Nguyễn Khánh Chân