khói sương
Khóc ròng khi đọc thư anh
Xây bao nhiêu mộng sao đành chia xa
Bây giờ .. ta môt mình ta
Khói sương buồn ngậm .. rồi phà khói sương
Phải chi đừng gặp, đừng thương
Thì nay đâu phải đoạn trường, tử sinh
Làm sao cho trọn nghĩa tình
Làm sao trút bỏ … để mình có ta
Th.Vân