yêu trộm !
Nhánh tương tư trổ bông một buổi sớm
Ta dại khờ hứng lấy bóng trưa tan
Bổng dừng lại xuýt xoa, nguồn đau chớm
Lan dần vào rát bỏng cả tâm can
Em khoác áo dòng tu màu tro xám
Buộc cuộc đời giữa bốn vách thanh tao
Nên ngưỡng cửa lương duyên chưa từng chạm
Khép lại rồi không thể thấy lòng nhau
Mặc thế nhân cuồng si trong mộng tưởng
Mặc cả ta chết đuối cuối hàng kinh
Em cứ lật qua trang dòng độ lượng
Sao không nghe ta khóc ngất tội tình
Em vẫn còn trinh nguyên loài hàm tiếu
Ta mãi là gả trộm ngắm hoa suông
Cỏi nhân thế đôi bề ai có hiểu
Cảm thông chăng chừng ấy vạn nỗi buồn ?!
LLT