hà tiên
Hà tiên bến tắm của nàng
Áo xiêm trút vội nhẹ nhàng thả rơi
Bốn bề mây núi..trùng khơi
Nô đùa thoả chí hồn lơi lơi hồn
Họa thơ vách núi bồn chồn
Hỏi người lữ khách có mòn bước vui...?
Ai ơi đây đó ngược xuôi
Dừng chân thảng thốt... ngỡ nơi tiên về
Ra đi để lỡ lời thề
Áo nàng đã thả tình về với ai
Bồng lai mây nước non đoài
Ta về ngập giấc mơ hoài duyên tiên