hãy ngủ bình yên
      
      
      
      
        Giây phút cuối em nhìn anh buồn thảm 
Lệ tạ từ ướt đẫm ở bờ mi 
Em nắm chặt bàn tay anh lần cuối 
Vĩnh biệt mình em lặng lẽ ra đi 
Anh vuốt mắt đưa em vào giấc ngủ 
Ngủ miệt mài say giấc mộng thiên thu 
Ngày qua ngày đơn côi trong nhà cũ 
Mất em rồi đời có nghĩa gì đâu 
Con hay khóc đòi em trong giấc ngủ 
Chiều tan trường luôn miệng hỏi mẹ đâu 
Anh chẳng biết nói sao cho con hiểu 
Dỗ con khờ thao thức suốt đêm thâu 
Viếng thăm em vài lần trong nhà mộ 
Nhìn em nằm tim nhức nhối niềm đau 
Mái tóc thề gương mặt trắng xanh xao 
Thương em quá tim hồn anh buốt giá 
Ðưa em qua phố trong chiều mưa lạnh 
Dừng trước nhà em có nhớ ngõ quen 
Chiều tiễn đưa sao mưa hoài không tạnh 
Nghĩa trang buồn giờ còn lại mình em 
Em hãy ngủ bình yên trong mộ lạnh 
Ngủ một mình lạnh lắm phải không em 
Em ở lại triền miên trong hiu quạnh 
Anh trở về đời thơ thẩn thiếu em 
Viết 1990 thân tăng Tiến về sự ra đi bất chợt vĩnh viễn của Hoa