về miệt thứ
Theo chuyến xe em trở về miệt thứ
Ngang qua cầu Mỹ Thuận nối liền sông
Bắc Cần Thơ nghe câu hát chạnh lòng:
"Thương cô gái Ninh Kiều buồn mãi đợi"
Bến phà đông người hãy còn đi vội
Kia chuyến đò đưa tiễn khách sang ngang
Nhìn con sông dừa nước trải hai hàng
Lục bình tím nhấp nhô theo làn sóng
Nhớ khi xưa tóc hãy còn buộc nhổng
Hay thích chèo xuồng ngắm cảnh sông quê
Bẻ mù u hay hái trái mua về
Chơi nhà chồi học giả làm phu phụ
Anh tặng em một bó hoa Hồng nụ
Đã kết thành vòng hoa cưới dễ thương
Nắm tay nhau hẹn sẽ mãi chung đường
Giờ đã lớn mỗi người đi một ngã
Em bước đi sang bến bờ xa lạ
Sống cuộc đời buồn bã cảnh xa quê
Mái nhà tranh có còn đợi em về ?
Xây hạnh phúc đôi tim tình hòa nhịp
Khánh Quỳnh