thương về miệt thứ
Ai về Miệt Thứ, An Biên
Nhắn cô dệt chiếu Tà Niên thuở nào
Vàng trầu vẫn đợi xanh cau
Áo xưa ai mặc dù nhàu chẳng phai.
Lênh đênh đò dọc sông dài
Níu chân cô lữ một ngày nắng hanh
Sông ngòi, xẻo rạch uốn quanh
Tiếng rao bán chiếu vọng thành lời ru
Chờ nhau mấy độ xuân thu
Lát khô đã trắng, trân, go đã liền
Chờ nhau mấy buổi chợ phiên
Chập chờn cõi mộng Định Yên, Lấp Vò
Bến xưa vẫn lặng trông đò
Tóc xanh ai nhuộm sầu lo ngả màu
Đêm thu trăng rụng dưới cầu
Ngày xanh ta vẫn bạc đầu đợi em
______________________________