chiều tím đồi sim
Chiều tím đồi sim
Em hay rủ tôi đến đồi hoa sim tím
Em cười bảo là thích màu tím hoa sim
Cánh hoa rơi cho ướt hạt sương mềm
Làm cô gái tuổi trăng tròn xao động
Em tôi sống trong khoảng trời gió lộng
Với hoa sim và với cả chiều sim
Thế giới tuổi thơ trôi qua thật êm đềm
Trong màu tím của tình yêu mơ mộng
Sao giờ đây giữa thị thành sôi động
Em quên rồi chiều tím với đồi sim
Bốn bức tường che giấu tuổi thơ ngây
Khoảng trời nhỏ chôn tâm hồn bé nhỏ
Em quên rồi ,quên thật rồi ,vậy đó....
Chỉ còn tôi với kỉ niệm chưa tròn
Lê bước chân theo những lối quen mòn
Chiều tím còn đây mà em xa vời vợi ....