tự khúc
Mong
Là tâm vương vấn u mê
Là thân lạc chốn đi về, tôi ơi
Là mơ say giấc xa vời
Là thương, mong, nhớ, một người, ai hay?
Đợi
Nắng buồn giọt tắt cuối ngày
Như hoa đợi những tàn phai cuối đời
Mây bay huyễn hoặc bên trời
Bao con sóng chở thuyền xuôi về nguồn
Nhớ
Nhìn canh bông bí nhớ người
Mờ xa, ẩn hiện, một đời rêu phong
Trở về trong cõi hư không
Bên ta một đóa vô thường mà thôi
Quên
Tôi về, tìm lối từ bi
Chút tình tao ngộ, biệt ly gởi chàng
Ngàn thu vằng vặc bóng trăng
Gập ghềnh sỏi đá, đường trần tôi đi