xuân viễn xứ
Xuân Viễn Xứ
Thắm thoát ngày qua xuân đến rồi
Mai vàng chớm nụ, sầu lẻ loi
Nơi đây, xuân về không áo mới
Xuân không tiếng cười nhạt bờ môi
Bao năm viễn xứ lòng băng giá
Xuân về như một áng mây xa
Chợt đến rồi đi ai nuối tiếc,
Nhặt lấy nhớ thương kiếp xa nhà
Thinh không đánh thức trời thơ mộng
Xuân về tô đểm , chỉ ước mong
Xuân yêu khoe khắc tình quê mẹ
Đời ta lưu lạc chỉ là không........
Xuân ơi, xuân buồn thiếu sắc thắm
Xứ lạ quê người xuân lặng câm
Ta giống nàng xuân tim như chết
Một cõi vô hình, xa vạn dặm...
Cứ thế đã mấy mùa xuân trôi
Tha phương, đất lạnh chỉ sầu thôi
Dăm ba tiếng pháo vui ngày tết
Mai vàng hé nở chắc gì vui?