hồn đông
Hồn đông trĩu gầy Đôi môi khô lạnh Gió đùa chân mây Lá vàng trong tay Im nghe ngày tháng Chở hoài cơn say Mắt đã khô nguồn Còn chăng lệ tủi Tuyết giá mùa đông Nhịp rơi vời vợi Chợt cười hoang vu Chợt khóc oán thù Ngàn năm vừa tỉnh Một đời lãng du Nằm trông quê hương Đợi người xa vắng Bão lòng mênh mông Giấc mơ giấc mơ Còn ai mong chờ Mùa đông hững hờ Đứt rồi duyên tơ