lạnh giá hồn đông
Cánh chiều mỏi rủ mềm trong sương trắng,
Đông não nề sông nặng gáng mùa ngâu
Nước vẫn trôi sóng vẫn bạc mái đầu
Giọt nắng lịm trên câu thơ mới viết...
Hồn cằn cỗi theo heo may khánh kiệt
Bước chân đêm chưa biết lạc nơi nao
Nguyệt lạnh sương khóc ngất tự hôm nào
Hơi thở mỏng bốc cao ra thành khói
Đông muôn thủa cô đơn sầu mệt mỏi
Lá rì rầm đau nhói những canh đêm
Gió cợt đùa trêu ghẹo giọt sương mềm
Gót hài dẫm lên thềm mưa giá buốt
Nhìn giọt lệ của mùa đông trong suốt
Ta ớn lòng với cuộc sống vô thường
Khúc mùa xuân đang lẫm chẫm xa đường
Hồn chới với xin nương cành lá nhỏ....
11/12/17
Bài này đã được xem 821 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|