mùa nguyệt mới
mặc giông bão tấm chân tình giữ vẹn
chiếc áo đời có rách nát tả tơi
gói niềm đau khó diễn đạt thành lời
vá vết cắt đang âm thầm rỉ máu
có lạc bước vào giữa vùng hoang đảo
vẫn một lòng son sắt nguyện cùng ai
vai kề vai dẫu chân ngắn đường dài
qua sa mạc, vượt trùng dương dậy sóng
chân, thiện, mỹ hay chỉ là cái bóng
của cuộc đời cũng sẽ mãi kiếm tìm
với máu hồng còn sót lại trong tim
dù dăm bước hay đường xa diệu vợi
dù điểm hẹn chẳng còn bao người đợi
cũng phỉ nguyền cuộc ước hẹn trăm năm
dang đôi tay ôm trọn ánh trăng rằm
màu lúa chín dựng xây mùa nguyệt mới
người không chờ, ta vẫn hoài mong đợi
vàng đêm trăng ngửa mặt ngó sao băng
lòng yên vui đi về cõi vĩnh hằng
biết hậu duệ đã thoát cơn hồng thủy
trong cuộc sống niềm tin là trân quý
để giương buồm đi giữa biển hoài nghi
lịch sử đã ghi giữ lại những gì
đúng làm tiếp sai thì ta sửa lại ...
vấn - đáp - có , chỉ lòng còn e ngại
nên hồn oan mãi mãi vẫn hồn oan
không hóa kiếp lên được cõi thiên đàng
hoặc luân hồi để dựng mùa trăng mới .
TTL