thương mãi vầng trăng
Trăng đã lên rồi ai đó ơi!
Khuyết tròn cũng mặc ngắm trăng cười.
Rồi mai khuất nẻo buồn như rũ.
Có nhớ chăng tôi một bóng người.
Khi đến trăng ơi - ôm nỗi nhớ
Đầy vơi cũng đặng ấp tim côi.
Ngăn sông mấy quãng lòng đâu xá!
Cách mấy đò đưa cũng đến thôi.