hâm lại bầu thơ
Cho tôi một chút lửa hồng,
Để tôi hâm lại tình nồng thơ ca.
Mấy nươi thu đã trôi qua
Văn thơ tưởng đã đi xa hết rồi.
Để đêm nằm tiếc ngẩn ngơ,
Để ngày ủ rũ trông chờ thu sang.
Cứ lo thu hết đông tàn,
Xuân thì không đến buồn man mác lòng.
Mỗi lần đứng ngóng bên sông,
Đăm chiêu xa thẳm buồn trông não nề.
Ngồi nghe sóng biển hẹn thề
Buồn tan theo bọt biển về nơi xa.
Tưởng lòng là chốn tha ma,
Tường đời là khúc trường ca tình buồn
Nhưng không đời vẫn dễ thương,
Nhìn quanh đây đó trăm đường đáng yêu
Dù ai một bước chân xiêu,
Dù ai gối mỏi, tình yêu vẫn đầy.
Dù ai trăm đắng nghìn cay,
Hồn thơ ý nhạc đắm say tan buồn.
Sống vui là biết mộng mơ,
Chết thơ là biết dệt tơ cho đời.
Dễ thương là biết chọc cười
Dễ yêu là biết yêu người hơn ta. . .
Huyền Băng