một bước đường
Một bước đường thôi nhưng núi cao Trời ơi, mây trắng đọng phương nào. Ðò ngang neo bến đầy sương sớm; Cạn hết ân tình nước lạnh sao? Một bước đường xa, xa biển khơi Mấy trùng sương mỏng nhuộm tơ trời. Thuyền chưa ra bến bình minh đỏ, Nhưng mấy nghìn năm tống biệt rồi. Cho hết đêm hè trong bóng ma; Tàn thu khói mộng trắng Ngân hà Trời không ngưng gió chờ sương đọng, Nhưng mấy nghìn sau ố nhạt nhòa. Cho hết mùa thu biệt lữ hành Rừng thu mưa máu dạt lều tranh Ta so phấn nhụy trên màu úa, Trên phím dương cầm, hay máu xanh?