nhớ con đường thơm ngọt môi em
Tóc em tung bay sương chiều khói biếc Dệt tơ trời thành khúc hát bâng khuâng Tình hay mộng khi Trường sơn xa hút Ðến bao giờ mây trắng gửi tin sang. Hồn tôi đi trong rừng lang thang Vọng lời ru từ ánh trăng tàn Mắt Em nhỏ ngại ngùng song cửa Nghe tình ca trên giọt sương tan Bóng tôi xa đêm dài phố thị Nhớ con đường thơm ngọt môi Em Ơi là máu, tủi hờn nô lệ Bóng tôi mờ suối nhỏ đêm đêm Gót chân Em nắng vàng xua viễn phố Những ngón hồng ngơ ngác giữa đường chim Ôi ta nhớ như đêm dài thượng cổ Sợi tóc mềm lơi nhịp hát trong tim.