cho ta chép nốt bài thơ ấy
Ôi nhớ làm sao, Em nhỏ ơi! Từng đêm ngục tối mộng Em cười Ta hôn tay áo thay làn tóc Nghe đắng môi hồng lạnh tím người! Ðừng ghét mùa mưa, Em nhỏ ơi! Nằm ru vách đá, chuyện lưu đày Cho ta chút nắng bên song cửa Ðể vẽ hình Em theo bóng mây. Cho đến bao giờ, Em nhỏ ơi! Tường rêu chi chít đọng phương trời Là ta chép nốt bài thơ ấy Ðể giết tình yêu cả mộng đời.