Poem logo
Poem logo

tắt lửa

Tác giả: Thanh Thanh Ngọc
Không còn thương nhau - một con mắt cũng đau Nên nhìn nhau bằng hai con mắt là điều xa xỉ lắm Vẫn biết vậy nên nhủ lòng đừng coi là lạ lẫm Khi người ta quên hẳn không nhìn mình Coi như mình không hiện diện nơi đây Coi như ta chưa từng là nỗi nhớ Ta hiểu chứ - vì không là duyên nợ Một cơn đau quặn thắt cả trong lòng Bỗng thấy quanh mình lạnh như mùa Đông Vòng tay hồi nào - thờ ơ buông lửng Ánh mắt ngày nào - giờ nhìn nhau ấp úng Nụ hôn ngày nào - chỉ còn là hương xưa Ta vẫn dõi nhìn - nhìn chỉ để tiễn đưa Với ai đó tình chẳng còn là nỗi nhớ Mới hôm qua nồng nàn như nắng hạ Mà hôm nay mùa Đông cả thiên đường Quên đi ta ơi chẳng tìm đâu ra chút tình thương Chẳng ánh mắt - chẳng nụ cười - chẳng một lời an ủi Người đã buông hết - ta còn cần gì đốm lửa Mỉm cười buồn chuyện ấy đã xa xăm

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm