hôm qua và hôm nay
Sao không lại là chính em Để được cho anh những phút giây hạnh phúc Anh biết không sóng đời thường cuộn trút Nên đôi khi Mình hai đứa thường lạc lối càng xa Em không ước mình như ngọn gió xa hoa Đem hương ái tình gieo trên ngàn vùng đất lạ Em mãi mãi là em...của ngày xưa nắng hạ Sưởi ấm tim anh băng giá những ngày đông Đơn giản thế thôi anh hỡi ....có biết không?! Những ngày mưa Em cô đơn nép mình dựa vào bao kí ức Mái tóc thề đã ngắn dần như kiệt lực Em dối mình, ném xuống vực, đánh vỡ thủy chung Hương sữa mong lung.... Vắng bóng ta bên những quán cafe nhỏ Hoài lưu luyến chân dung căn gác nọ Rộn tiếng cười, những hờn giận, giọt nước mắt yêu thương Vắng tịch đêm trường. Em hôm nay lạc lõng giữa đời thường Cho người khác tiếng yêu anh ngày ấy Anh có trách sao em vô tình đến vậy Mười năm rồi, sống dậy chút đổi thay Những lá vàng bay... Đóng gói lại hai từ mãi mãi Quẳng vào góc nào, ngõ tối...bỏ quên!!!