em và anh
em và anh ... bắt đầu bằng một con đường ... tưởng như những chung - riêng không bao giờ tách ... để một ngày cơn mưa đời tưới sạch trần trụi với mình ....ta mới biết .....mất nhau ... anh chạy theo những ước muốn vút cao em lầm lũi với niềm thương còn sót năm tháng dần trôi cuộc đời cay - ngọt ... hai con đường ....giờ chẳng thể ...chạm nhau ... những câu hỏi vì sao được hai mình phân - tách ... chợt mới hay ...tận cùng ngõ ngách hai tâm hồn như thể rất xa .... anh là anh của những người ta em là kẻ bên đời lặng lẽ có những mơ yêu chỉ nghĩ thôi, không dám vẽ sợ nét cọ ngoằn ngoèo sợ đôi tay vụng làm hư ... ngày tiếp ngày cứ thế vô tư em không có trong cuộc đời anh hiện hữu mình gặp nhau ... đôi câu nhắn nhủ có khi mơ chạm giấc một lần những tâm tình, những cảm xúc thật thân ... chợt vô ý ... hoá thành xa hơn trước ... em với anh .. hai con đường rất ngược giao điểm của đời ....hình như chẳng thể .....có nhau .... hai con đường cứ đi mãi về đâu ? (dầu có lúc thèm hoà thành một...) có phải vì em.... là người không tốt hay vì anh...quá khao khát cuộc tình anh kiếm tìm, em mặc.... lặng thinh... ta lại nữa, bậc xa xa nhiều hơn trước ....! hai con đường trái ngược .... giao điểm của đời ...hình như chẳng thể .....! buồn không?