sẽ chẳng còn ai gom nắng nữa đâu anh
Em sẽ không còn gom nắng lại cho anh
Để mùa đông đầy tuyết
Để mùa đông bạc đầu
Em thả lên trời những áng mây nâu
Giông bão đấy anh ....
Bão tự lòng em đó
Em thả lên trời cơn cuồng phong thịnh nộ
Phút giận hờn như lúc ....xa nhau
Em thả lên trời một chiều giăng mưa ngâu
Cho đông của anh mãi là đông sầu muộn
Mặc kệ anh
Em quay đầu, cất bước
Sẽ chẳng ai người gom nắng lại giùm anh !
NTT
15/06/06