kẻ cuồng ngông
Người là Thi Sĩ với Nàng Thơ
Tôi kẻ phàm nhân mỏi đợi chờ
Xin hỏi Nàng Thơ em có biết
Hồn tôi tràn ngập nỗi thương mơ
Người là Thi Sĩ của tha nhân
Tôi kẻ lầm than sống đạm bần
Tôi viết bài thơ riêng để đọc
Bằng lời mộc mạc khóc ru thân
Người là Thi Sĩ của trần gian
Lời lẽ sâu xa đẹp nhẹ nhàng
Đã khiến bao tim người thổn thức
Người Thơ dệt mộng đến cao sang
Còn tôi thơ thẩn kẻ cuồng ngông
Ghi lại bài thơ khắc tạc lòng
Những lúc sầu dâng dùng thơ giải
Quên niềm u uẩn giữa thương mong
Hương Việt