vì yêu
Gió hôn lên trời Một nụ hôn Cuống quít Thế là thành Bão say! Biển thương bờ Nhường ấy Bao đời rồi vẫn ôm ấp mơn man Vì nhớ bờ Nên rồi biển động Để đất nghe tiếng lòng biển thở than… Nước yêu sông là vậy Cứ mỗi khi tình yêu nồng cháy Lại hả hê đổ thác trắng trời! Trăng và sao thủy chung dường ấy Từ bao đời cùng lấp lánh bên nhau Có phải vì những đêm ghen tức tưởi Nên Hạ tuần trăng bỏ đi đâu?