giao cảm
Biết nói gì đây, hỡi "Nàng" thơ !
Ta ngồi cắn bút hồn ngẩn ngơ...
Đàn xưa, trăng cổ đà chuyên chở
Những nỗi niềm riêng vào giấc mơ !!
Đất khách đôi mình sánh bước nhau
Xuân Hạ Thu Đông, mặc nghiêng chao
Dửng dưng hồn gởi theo mây gió
Anh khều bóng Nguyệt, em níu sao.
Vui lên khi tiễn một người đi
Về bến sông êm nhập "Vô Vi"
Giao cảm "Trở Về" hòa thi-tứ
Xóa sạch trong lòng "Tham Sân Si".
1.8.2006
Việt Dương Nhân
Họa
Cô quạnh
Lá hoa cây cỏ biến thành thơ
Mây nổi chiều trôi dạ ngẩn ngơ
Cung oán đàn ai đang réo rắc
Đây là tiên cảnh hoặc trong mơ
Đất khách lạnh lùng cách biệt nhau
Thói đời lắm chuyện gió nghiêng chao
Cố nhân giờ đã nơi đâu nhỉ !
Sao nỡ để người nhớ thế sao ?!
Từ độ đò sang tiễn bước đi
Nâu sòng dưa muối phận Vô-Vi
Còn ai mà để hòa thi-phú
Chỉ giữ bên lòng mối hận si
Hương Việt