hoa sầu
      
      
      
      
        Này cô em mắt biếc 
Đôi mi buồn dỗi hờn 
Trời biển xanh tha thiết 
Có chở tình mênh mông 
Tóc cô sợi dài ngắn 
Mơn man quả tim côi 
Để đêm về thổn thức 
Những tình khúc yêu người 
Nay nhớ người em nhỏ 
Anh, từ núi bỏ ngàn 
Trở về thành phố cũ 
Tay cầm nhánh hoàng lan 
Tìm người em thuở trước 
Cô gái nhỏ mắt nâu 
Bên vườn hoa lan nở 
Trao nhau lá thư đầu 
Ngày ấy, 
Ta chia tay ngỡ ngàng 
Bến sông mây trời sóng dậy
Anh đi, rồi để lại 
Em và nhánh hoàng lan 
Năm năm trời bằn bặt 
Đã mấy mùa thu sang 
Tình em dần xa cách 
Duyên anh cũng lỡ làng 
Giờ đây, 
Em, nỗi nhớ phai chưa
Mà tóc mây ngàn thôi rũ?
Hoa lan vàng ngày cũ 
Chẳng còn chờ bướm xưa 
Một ngày nao em đến 
Trả lá thư úa nhầu 
Tim anh như còn vướng 
Sợi tóc đã phai màu 
Hoàng lan nay em trả 
Kiếp này thôi nợ nhau 
Tình duyên ôi nghiệt ngã 
Em thành đóa hoa sầu 
Thôi về, về đi em 
Ta chôn kín nỗi niềm 
Anh cầm cành hoa úa 
Bước chân đi muộn phiền 
Hoa sầu, hoàng lan ơi ! 
Thu Aug 10, 2006