nếu chỉ có một ngày để sống
Em phải làm gì đây anh hỡi ?
Trong những giờ phút cuối cuộc đời
Em tự hỏi mà chưa biết trả lời
Nếu em chỉ còn 1 ngày để sống...
Em không muốn rơi vào khoảng trống
Của cô đơn, tuyệt vọng, sầu lo
Dĩ vãng buồn em sẽ đốt thành tro
Để tận hưởng những phút giây hiện tại
Mà anh ạ, em không hề sợ hãi
Tránh làm sao, qui luật ngàn đời
Như hoa tàn, cây héo, lá rơi
Ai cũng biết một lần phải chết.
Khi em hiểu, bài ca này sắp hết
Giai điệu cuối cùng em phải viết ra sao?
Làm những gì mình vẫn khát khao?
Hay có được mọi điều em ao ước ?
Nhưng anh ơi, nếu nghĩ cho mình trước
Chuỗi ước mơ cứ dài mãi không ngừng
Bởi thế gian là một cánh rừng
Mà lòng tham: tên dẫn đường mù quáng
Lòng ích kỷ có bao giờ thoả mãn
Mà thời gian đâu còn đủ cho em...
Phải làm gì để không bị lãng quên !
Em chợt thầm nghe tiếng lòng nhắc nhở
Mỗi phút giây em còn hơi thở
Người thân, bạn bè, bao kẻ quanh em...
Yêu thật nhiều, em phải yêu thêm
Để mất nhau không còn gì hối hận
Đem niềm vui cho từng số phận
Mở vòng tay xoa dịu bớt đau thương
Bố thí cho kẻ lạ bên đường
Phải cho nhiều nhưng đừng mong nhận lại
Giữ bên mình làm chi của cải
Cho đường về nặng bước cõi hư vô
Rồi một chiều mắt lệ được lau khô
Thăm mẹ già chờ con miền viễn xứ...
Chữ khó học nhất đời: Tha thứ
Cho chính mình và mỗi tha nhân
Anh ơi, em muốn thử một lần
Quên oán giận, sống một ngày thanh thản
Vòng tay gia đình, tiếng cười bè bạn
Nghe tuổi xanh như sóng biển tràn về
Được nói cười cho thoả đam mê
Nếm cảm giác ngày vàng trôi quá vội
Mà anh ơi, còn bao điều chưa nói
Giữ mãi trong tim, thắm màu xanh
Phút cuối cùng, xin được ở bên anh
Khi em đã làm xong tất cả
Cho em được cầm tay anh vội vã
Nhịp sau cùng tim đập tiếng yêu thương
Trong mắt anh, em được thấy thiên đường
Trao nụ hôn ánh sao băng rực cháy
Rồi thật êm ái...
Em từ giã cuộc đời
Như chiếc lá rơi
Không một lời hối tiếc
Anh ơi, em đã biết
Ý nghĩa của 1 ngày
Như bao ngày
Em đã từng phung phí
Đẹp lắm cuộc đời những dòng nhật ký
Mà mỗi trang đều đầy ắp yêu thương
Đừng để khi anh ở cuối con đường
Mới tiếc thương cho những gì đã mất
Hãy tự hỏi, mỗi ngày anh thức giấc
Ta sẽ làm gì nếu phải chết ngày mai ?
Khả Nhi. Paris 4/10/2006