gái trần gian nhớ ti gôn.
_Nếu biết rằng tôi đã có chồng
Trời ơi người ấy có buồn không?_
Kính tặng Mẹ.
Về trở lại bến sông
Vẫn biết rằng em đã có chồng
Cành tigon hẹn anh vẫn giữ
Không đành vứt bỏ xuống dòng trôi
Sắc hồng trên hai cánh vỡ
bồi hồi...
Đường tình hai đứa đến đây thôi
Cuồng ngông nào có bạc như vôi
Nửa trái tim em sống lại rồi
Nài van tố nữ hé hai môi
Đón lấy tigon thắm lại rồi!
Chiều nay lữ thứ về hiên vắng
Nhìn giàn hoa vỡ nhớ tinh khôi...