men thơ
Thu vàng vàng bao nhung nhớ
Héo tàn như mảnh trăng cong
Thu vàng vàng theo hơi thở
Rã tan luôn những thì thầm
Một nửa hồn thu nứt nẻ
Nửa hồn lạc lõng chơi vơi
Như lá vàng run khe khẽ
Chờ thu để rớt ngậm ngùi
Dấu tình xưa xa hun hút
Bụi mờ cả những men thơ
Tiếng lòng còn vương tâm thức
Cũng đành vàng võ, xác xơ
Thu tàn tàn bao phím lá
Vội vàng như tuổi thanh xuân
Gục đầu chết bên cội đá
Một lần vàng cả trăm năm