thì ra lẽ nhiệm mầu !
Nghe lời ru của gió
Đêm tình tự với trăng
Sóng lòng gợn lăng tăng
Tình ai vừa mở ngỏ
Trên bãi vàng mười lăm
Nước soi bóng trăng Rằm
Miệng thầm câu niệm Phật
Lời nguyện cầu xa xăm
Nhận tình thư sám hối
Mộng tan thành hư vô
Chuỗi lần tay chuộc tội
Bao năm tháng điên rồ
Ngồi xếp bằng quán niệm
Câu thoại đầu rung rinh
Một đời rong ruổi kiếm
Chân như còn lặng thinh !
Như công án thoại đầu
Hít vào lòng thật sâu
Bài kệ thiền Mãn Giác
Bao nhiêu lẽ nhiệm mầu
Em cuộc đời trôi nổi
Như loài rong phiêu lưu
Bao lần theo sóng dội
Em lạc bể sa mù
Anh mang đời rong ruổi
Chìm bể khổ trầm mê
Giờ ngồi đây sám hối
Nghe lời buồn lê thê
Ta chưa hề gặp mặt
Anh tóc bạc da mồi
Chiều thu tàn nắng tắt
Vị đắng thấm bờ môi
Hương Việt