chân duỗi rạ bên bờ sông vắng lặng
Chân duỗi rạ bên bờ sông vắng lặng
Bước đầu đời đã mệt dấu xa nhau
Gió đưa mây tinh thuỷ mộng ban đầu
Em có đến cho vân tường nguyệt đọng
Môi ấp úng cỏ cây triền lá mỏng
Lời chưa say tình bỏ ý tình bay
Tiếng đâu đây còn thấm vọng vân đài
Trong chớp đắng âm trầm theo mây khói
Đôi bạch hạc đưa tin về một cõi
Sơ tuyền giăng thác chẳng đổ về nguồn
Khúc sông kia thuyền còn lõng tay buông
Em có đợi trong dòng châu lạc bến
Mơ chưa ấm, nàng thơ đành lỗi hẹn
Mối ân tình đành lạc điệu trăm năm
Bóng tà dương vẫn lẩy bẩy đi nằm
Duyên nhật nguyệt chưa một lần đồng điệu
Nhân sinh diệu vạn lần như còn thiếu
Tới giữa đàng còn liễu tận thu phong
Cánh phù dung cứ tất bật trong lòng
Em có mỏi trong dặm trường cát bụi
Ta vẫn đợi trong bốn mùa tàn rụi
Nhặt bóng thời gian đếm nhánh xuân đầu
Góp dấu tích trong trùng lai u muội
Tạ ơn em từ tương cố rừng sâu
Tuệ Tâm