giã từ paris
Anh trở lại sông Seine thành phố Paris
Nơi hẹn nhau đúng 30 năm trước
Chiếc ghế đá vẫn không gì khác biệt
Nhưng làm sao tìm lại bóng dáng em ?
Thời gian dài nhưng anh chẳng thể quên
Những bước chân trên hành lang bé nhỏ
Tiếng yêu đương chan hòa cùng tiếng gió
Đưa hồn anh lên tận đỉnh trời xanh
Rằng suốt đời em mãi mãi yêu anh...
Cho đến một hôm lòng người thay đổi
Anh hẹn gặp em bên bờ sông cũ
Đợi cả chiều, em chẳng đến, nhớ nhung
Tự hỏi lòng mình có nhớ sai không
Anh bàng quàng nhận lá thư bày tỏ
Đến lúc đó thì lòng anh đã rõ
Cuộc tình cuốn theo dòng nước sông Seine
Dầu trong tim anh chỉ có mình em
Từ giã Âu châu lòng còn lưu luyến
Đại Tây Dương không xóa mờ kỷ niệm
Ba mươi năm nay chợt lại hiện về
Chiều hôm nay anh trở lại Paris
Không biết em bây giờ còn hay mất
Ghế đá im lìm, nước sông xanh ngắt
Và lòng anh đang tê tái, não nề
Ngày xưa em còn để mái tóc thề
Chắc đã bạc màu, tình em cũng bạc
Một con chim tìm bạn tình ngơ ngác
Vì người yêu đã lỗi hẹn sang ngang
Chiều Paris buồn hiu hắt mùa Xuân
Anh quay lưng mà bước chân nặng trĩu
Sáng ngày mai anh trở về châu Mỹ
Ôm theo cuộc tình tan vỡ ngày xanh
Có khi nào em còn nghĩ đến anh ?
Tân Văn