chữ tình
Em về miền nắng mong manh
Cùng trăng gía buốt trên cành ngẩn ngơ.
Em theo tiếng gọi mơ hồ
Lòng say phố mới quên bờ suối xưa!
Hồn em sớm nắng chiều mưa
Thì bao đắm đuối cũng thừa tình ơi!
Ðêm buồn nhìn ánh sao rơi
Chợt nghe giấc mộng quanh đời vụt bay.
Biển tình một thoáng heo may,
Dẫu cho sóng lặng hương này vẫn phai.
Trả em mộng thắm đêm dài,
Niềm đau nhiễm cảm hồn ai khối tình.
Bồng bềnh trong kiếp nhân sinh
Hóa thân đá sỏi chữ tình còn xanh
Đỗ Bình