chẳng thể còn nhau
Mình còn gì để nói nữa không anh?
Khi hai đứa đã trở thành xa lạ
Dẫu trong đêm thâu…
Nghe hồn tàn tạ
Cũng đâu nữa còn…
Đôi bóng ngả vào nhau
Mình chỉ còn cao ngất chuỗi thương đau
Từ hai đứa giữa vực sâu gục ngã
Anh ở phương xa…
Giăng buồn trên lá
Em cuối dòng đời…
Nghe tơi tả mạch tim
Mình còn gì ngoài đôi tiếng: lặng im
Giữa hạnh phúc lại đi tìm hư ảnh
Cõi anh riêng anh
Cõi em trống vắng
Để đôi cánh lòng
Chợt lạnh ngắt mùa đông
Mình muôn đời như những trận cuồng phong
Nên nắng ấm chẳng xuyên lòng có thể
Để em hôm nay…
Một mình dâu bể
Để suốt cuộc đời...
Ta chẳng thể còn nhau
Thi Hạnh