chiều nhớ
Nghe một chiều trôi,
văng vẳng xa vời
vẫn là nỗi nhớ
trong màu nắng tươi
Em như là nắng
cuối buổi hoàng hôn
nhuộm màu mây trắng
thêm tim tím buồn
Em là mây trôi
một chiều chợt mát
một thoáng chợt vui
một chút bồi hồi
Em như cỏ mềm
gợi những dịu êm
hương ru mộng ảo
xanh xanh êm đềm
Em là ngọn gió
chợt đi chợt về
rót vào nỗi nhớ
những thoáng u mê
Giữa chốn hư vô
hạt bụi ngẩn ngơ
khi chiều nhung nhớ
trong nắng thẫn thờ