xin chút nắng
Xin chút nắng sưởi đời em băng giá
Ngày lê thê còn lạnh lắm vòng tay
Em nghe buồn trong gió nhẹ lung lay
Lời anh nhắn với cuộc tình không thật
Lên dốc đứng thấy đời màu tím ngắt
Trong trăm năm lạc lối mộng hồng hoang
Trời tháng tư trên phố lạ bàng hoàng
Ngày đã chở ước mơ về rách nát
Thơ về mọc trên nhánh sầu hiu hắt
Cho nụ tình chớm nở đóa xanh xao
Trái tim yêu chín vàng võ hư hao
Chờ rụng xuống bên đời người cô lữ
Trong mộng ảo có dòng sông tư lự
Chảy muộn phiền trên con nước ngược xuôi
Nắng bâng khuâng trải nhung nhớ bồi hồi
Đêm vùi lấp từng cơn mơ xanh thắm
Tình lăn xuống bên bờ sâu vực thẳm
Con dốc buồn nằm trơ đá xanh rêu
Đường tháng tư không một tiếng chim kêu
Nghe trống vắng bơ vơ về hiện hữu
Hương Dạ Tử