như sóng vỗ bờ
Hoàng hôn bóng ngã thiên đường khép
Ngửa mặt nhân gian ngất ngưởng cười
Chén rượu cay nồng ngày sắp tắt
Trên cành trơ trụi lá vàng .... rơi
Thôi nửa đời ta, nửa đời em
Góp lại hư vô với bóng đêm
Một khung trời nhỏ vầng trăng khuyết
Nửa cuộc tỉnh say, ngủ trước thềm
Ta bán cuộc đời ai vay mượn
Đổi dăm bầu rượu, nửa hồ thơ
Một mai ở cuối trời quên lãng
Rảnh nợ tung hê ... sóng vỗ bờ
Kìa em nhắp chén kẻo tàn canh
Thương tiếc làm chi chuyện chúng mình
Nửa cuộc phong ba cười gắng gượng
Một đời dâu bể cũng mong manh
Rồi mốt rồi mai đời khô cạn
Phó mặc trần ai thảng thốt cười
Em ở cuối trời mây lãng đãng
Ta chuyển luân hồi cũng thế thôi
Yên Sơn