bóng chiều
***
Quanh co dòng nước mơ màng
Dừa soi bóng ngả chiều buông mơ hồ
Này cô giặt áo ven bờ
Khoan khua nước kẻo sóng xô ánh vàng
Cho tôi nương bóng chiều tàn
Dệt vần thơ nhớ xóm làng ngày xưa
…
Quê tôi nằm cũng ven bờ
Một dòng sông đỏ phù sa đục ngầu
Quanh năm nước chẩy qua cầu
Dân làng cầy cấy ruộng mầu tốt tươi
Ngờ đâu dâu biển trong đời
Một ngày tôi phải xa rời cố hương
Tình quê năm tháng đoạn trường
Đời nay tóc đã nhuộm sương bẽ bàng
…
Xin cô em,
Chớ phũ phàng
Xoá tan mất bóng chiều vàng mộng mơ
***