đoạn tuyệt
Tình đã vậy …
thôi nghe em hãy cố
Quên anh đi . . .ngày xưa ấy qua rồi
Nhớ nhung nhiều chỉ đau đớn thêm thôi
Gói lòng lại cho vơi sầu nhung nhớ
…
Tình đã chết giữa dọc đường từ thuở
Em quay đầu lặng lẽ bước xa anh
Đâu tại mình,
Chắc tại lão trời xanh
Từ vạn cổ đã thêu tình là vậy
…
Yêu là nhớ nhung ......
là dối gian. ......
thế đấy !
Nhưng mặt trời còn sáng .....vẫn còn yêu
NguyễnTâmHàn