em đã quên anh
Em đã quên anh hẳn thật rồi
Đêm qua hoàng nguyệt vạn sao rơi
Hương trầm thoang thoảng em không tới
Nửa mảnh hồn anh bỗng rụng rời
Anh thức chờ em quá nửa đêm
Mấy lần điện thoại hỏi thăm em
Chỉ là máy nhắn âm thanh lạ
Em bệnh hay chăng, rũ cánh mềm
Anh ngóng trông em đã mấy ngày
Hộp thư trống rỗng mấy hôm nay
Buồn mong đợi nhớ nàng thơ quá
Em hiện trong mơ lại ngất ngây
Thức giấc trời ơi nỗi nhớ tràn
Như nguồn thác đổ ở trên ngàn
Hồn anh cuồn cuộn bao nhiêu ý
Quằn quại dứt day nhớ chứa chan
Nguyên Đỗ