âm thầm xa xăm
Gió lướt qua sao cảm buồn héo hắt
Tiếng xạc xào như lê kéo đắng cay
Lòng dặn lòng gởi nhớ bến nào đây
Dõi ấp yêu mối tình đầy tha thiết
Cánh hồng nhung uốn mình bưng giọt lệ
Như khóc như khoe kể hạt long lanh
Trải cho đi êm trên tấm thảm mành
Ôi tình sao dịu dàng đầm thắm quá
Trời mưa nhiều làm thêm buồn thắm thía
Tạt vào lòng đến nỗi rát buồng tim
Chạnh niềm riêng quạnh quẻ gió mây tìm
Bóng chiều tà mơn tia vàng nắm níu
Tóc mây đà pha tô màu trắng phiếu
Óng ánh trong lời thấm điệu trời mơ
Cội mai già gượng rán nụ hoa thơ
Vương cuộc đời soi chờ hình với bóng.
Đặng Xuân Linh