đêm buồn
Đêm dài dõi mắt phía trời Tây
Ai đổ mà vơi ánh nguyệt đầy ?
Hữu ý cợt đùa thôi ngọn gió
Vô tình rơi vỡ cả làn mây ...!
Cây hằn câu nhớ sâu đường cứa
Đồng khắc chữ thương đậm nét cày
Trăng lạnh trăng buồn trăng lẫn trốn
Cho đêm mờ mịt khói sương bay
Mây