kiếp nhân sinh
*
Nắng đã nhẹ mùa Thu mon men tới
Nhìn trời buồn lại chợt nhớ tri âm
Tuổi trẻ qua mau, năm tháng âm thầm
Đã vun đống tuổi đời thêm chồng chất
Sự nhanh nhẹn thuở thanh xuân đã mất
Còn lại đây một thân xác ê chề
Đêm nằm nghe niềm nhức nhối tê mê
Của kiếp sống . . . kiếp nhân sinh đầy đọa
Hỏi khách đa tình có hay chăng tá
Muộn phiền này hầu dễ mấy ai không
Đợi ngọn Đông phong ngơ ngẩn trong lòng
Góp hào khí nhếch môi cười nửa miệng
Thét một tiếng . . . ngọn cuồng phong chợt biến
A . . . ha . . .!
Hạt bụi này . . . . đâu xá nợ trần ai
*