Poem logo
Poem logo

một kiếp nhân sinh

Tác giả: Donna Mai Hồng Thu
Mỗi ngày vác xác đi cầy,
Nhà ngon, xe đẹp cầy ngày, cầy đêm.
Dẫu đà nệm ấm chăn êm,
Vẫn còn tơ tưởng trãi thềm gấm hoa,

Dẫu đang đeo ngọc, lụa là,
Kim cương sáng tỏa xa hoa vẫn cần,
Vì tiền chẳng ngại cúi lưng,
Buông lời nịnh hót, nâng chân, ươn hèn...

Hư vinh, danh lợi trống kèn...
Cứ ganh đua mãi bon chen cả đời,
Gom hoài khó đủ người ơi...
Nhà đẹp nhưng chẳng thảnh thơi về nhà,

Hết ngày thân xác rã ra,
Hồn thời bay mất, thế là ngủ say,
Dưỡng sức để tiếp tục cầy,
Chớ đâu còn sức ngắm mây ngắm đời,

Cõi tạm một kiếp... người ơi,
Cần nên sống chậm, làm/chơi rạch ròi.
Làm vừa, dành sức mà chơi,
Gia đình, xã hội, cuộc đời xoay quanh.

Đừng như gió thoảng qua mành.
Cầy chưa trọn kiếp đã thành cổ nhân,
Sống vui, chậm đếm dấu chân...
Nửa ngày câu cá, thành nhân tức thời,

Bớt tham vọng sẽ thảnh thơi,
Tháng ngày thanh đạm, cuộc đời thanh an.

January 11th 2017

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm