quê mẹ ơi !
Quay đầu trông lại cố hương
Xa tầm che khuất mắt dường cay cay
Chân trời tím nhạt màu mây
Không gian lắng động nhớ ray rức lòng
Mẹ nay tóc bạc lưng còng
Đêm nằm đếm lá rụng đông khu vườn
Chiếc vàng trải khắp con đường
Mẹ nhìn đao đáo vô thường bước chân
Khuya về rạo rực trào dâng
Hình như tôi khóc mỗi lần nhắc quê
Ước gì ngồi xuống con đê
Có dòng nước chảy hả hê tâm tình
2007
Bạch Vân Nam