thoáng hương xưa
Dáng ai gợi nhớ đến người xưa
Áo trắng thơ ngây dưới bóng dừa
Vành nón nghiêng nghiêng che hạ nắng
Đôi chân cuống quít trốn chiều mưa
Bên đường anh đứng bao ngày tháng
Cuối phố em về suốt mấy mùa
Giấc mộng năm nao giờ một thoáng
Tâm tư biết gửi đâu cho vừa