một thoáng hương xưa
Có những thoáng thơ buồn anh đánh mất
Giữa dòng đời đầy huyên náo bon chen
Lối nhỏ về căn gác trọ thân quen
Chân lạc lỏng , bước bên đời mỏi mệt
Bao khao khát , ước mơ dường lịm chết
Tuổi học trò , tình yêu quá đơn sơ
Lén trao nhau mật ngọt mấy vần thơ
Trang sách nhỏ , giấu bao lời yêu ái
Tình đầu tiên biết bao là vụng dại
Yêu để rồi giận dỗi ,....để rồi yêu
Đạp bên nhau , xe quyến luyến đường chiều
Cho dài mãi nhớ thương từng con dốc
Có những lúc cùng nhau mình trốn học
Vào xi nê phim tình cảm đê mê
Tay trong tay , trao gửi những hẹn thề
Miệng kề miệng , xuyến xao lòng đôi lứa
Anh chẵng nhớ những gì anh đã hứa
Còn riêng em chẵng có lúc nào quên
Để lâu lâu , anh lại phải bắt đền
Cho thêm nhớ , thêm thương vào ký ức
Rồi lại có đôi khi lòng ghen tức
Bạn bè trêu , em vẫn nụ cười duyên
Còn anh như kìm hảm chút cuồng điên
Cho khờ dại tái tê tình thơ ấu
Em yêu hởi biết bao là yêu dấu
Để giờ này , Anh mới thấu niềm đau
Âm ỉ khơi từ dĩ vãng ngọt ngào
Ôi tiếc quá ...... nếu xưa đừng như thế ...