sao không
Sao không là hoa cho vườn thêm sắc
Lả lơi cành khi ngọn gió khẽ hôn
Chiếc lá xanh dỗi hờn nên cúi mặt
Bên khung cửa em ngồi thả tóc buồn
Sao không là mưa cho hồn ướt át
Đưa nhau về căn gác nhỏ chiều đông
Mưa tí tách cho tình thêm bát ngát
Ngập hồn ta như muốn vỡ dòng sông
Sao lại là thuyền trôi ra biển cả
Theo sóng nhấp nhô về cõi mịt mù
Cho người đợi chờ muôn niên hóa đá
Cánh buồm viễn xứ vẫn hoài phiêu du
Sao không là sương đọng trên nhánh cỏ
Lung linh giọt nắng buổi sớm hoang sơ
Cho hoa nở cười đón muà xuân nhỏ
Bình mình gọi khẽ nắng hồng ươm mơ
Sao không là chim chắp cánh bay xa
Về tuổi thơ có tiếng hát thật thà
Không danh lợi, cuồng si và gian dối
Bay đi, bay đi mãi...trong trời đất bao la
16.03.07